06/11/2023

04/6/2023 chính thức khăn gói lên đường ra HN về nhà chồng. Đến nay cũng được gần nửa năm, mà thấy những điều trăn trở hơn là niềm vui.

  • Việc học của HP căng thẳng, nặng nề, vừa học vừa hò hét, nhiều khi nó lên cơn cáu giận thấy mà thương
  • Công việc vẫn tạm thời. Sau 3 tháng kiếm việc, ở nhà thì lười, ra cafe thì cấm, đi làm partime tại british council thì lương kém, chờ hoài ko thấy có việc nào ngon bổ rẻ. Đi làm ở Victoria thì vui và tiện (gần trường HP, sáng chở đi học xong đi làm cách chưa đến 2km). Lương 13tr (sau thuế-bh còn 12tr sth), cũng gọi là đỡ thấp. Thêm thu nhập khác nữa thì gần 20tr dư giả. Nếu giờ có công việc ở cty top nào thì mà nhẹ nhàng ko lo nghĩ thì mới phải nghĩ, chứ đi chỗ khác mà việc bù đầu, lương ko hơn bao nhiêu, thì thôi đi làm gì?
  • Tình cảm vc ko biết gắng gượng được bao lâu, thương thì thương, nhưng suốt ngày lấy lý do căng thẳng công việc để biện minh cho việc cáu gắt nhặng xị, nói những lời khó nghe “việc trong nhà ko lo, toàn việc ngoài xã hội” (mặc dù giờ mh cũng ko còn chạy bộ nữa??). “dậy nấu 1 tí kêu nhác, trong khi đi sớm về khuya với cty” (đó là công việc, mà đi 1 lần rồi, những lần sau toàn trốn chứ có muốn đi nữa đâu, sếp phê bình thế nào cũng gửi cho xem rồi, giờ muốn sao mới chịu?),

Nhiều khi nghĩ, sao mình lại đang phải kìm nén chịu đựng, vì sao mình không được vui?

Có những người khác, ko quá giỏi, ko quá giàu, ko quá xinh đẹp thông minh xuất sắc, nhưng có cuộc sống hôn nhân vui vẻ đủ đầy, có nhà/hoặc ko có nhà, có tiền/hoặc ko có tiền, có con cái khỏe mạnh/hoặc ko khỏe mạnh, dù có thế nào thì vẫn đang trải qua cuộc sống một cách bằng lòng và hài lòng.

Còn mình? Niềm vui tự tạo. Việc gì không vừa ý thì đành nhắm mắt ngó lơ, coi như không thấy không biết …thì mới thoải mái dễ chịu được một chút. Hầu hết những khó chịu hiện tại đều từ chồng:

  • niềm vui hằng ngày đi làm về được quây quần, quấn quít, trò chuyện cùng nhau: không có. Vì đi làm về là ăn cơm, xong thì chồng cày việc, vợ rửa chén-cho con học, ngủ, ko cần gì thì không nói với nhau câu nào. Lâu lâu đang dạy con học mà xen vào vài câu lại ko thể nghe nổi.
  • niềm vui được đi chơi, đi du lịch, tận hưởng đây đó cùng nhau: không có. Vì cuối tuần lại vẫn tranh thủ làm việc – làm việc – làm việc. Xong thì mẹ con chở nhau lên nhà bà, hết cuối tuần. Trong tuần thì tất nhiên là không bao giờ đi chơi.
  • những cảm xúc hạnh phúc đáng lẽ mình được trải qua: bầu, sinh con, được chồng chăm sóc, phụ giúp, …well, đúng là vẫn có, nhưng những lần ít ỏi đó đã lại bị đè bẹp bởi rất rất nhiều lần khó chịu, chịu đựng khác, nên hầu như chẳng nhớ gì hay và tốt, nghĩ lại chỉ toàn là chịu đựng khổ sở.
  • ái ân hoan lạc: không có. từ khi cưới nhau đến giờ, hoặc cũng có thể nói từ khi quen nhau, số lần qh mà mình được lên đỉnh chắc ko quá 3, hay cụ thể là 1 2 lần gì đó. Những lần khác thì cố gắng lắm, nhưng vẫn ko lên đỉnh, số còn lại thì chịu đựng, để cho chồng làm cho xong việc, thỏa nhu cầu, chứ không hề được thỏa mãn cảm xúc, ko được đúng ý, hầu như là đổ bực lên vì không được đúng ý.

Biết nói sao đây? Vì sao những người khác thì kinh nghiệm, lão luyện, có kỹ thuật, họ cũng lấy vợ và hs như bt, sao họ thuần thục, còn chồng mình thì ko? vì sao??? cũng xem phim, cũng lấy vợ, làm thì có hơi ít, nhưng cũng bắt chước theo, hoặc chí ít thì cũng tạo được cảm xúc gì đó chứ???

Nhưng không. Mình không có hứng, ko thấy kích thích, ko thoải mái, chỉ có thể bị kích thích khi xem phim sex, xong thì chỉ cần dùng tay 1 ít, dù ngoài hay trong, đều vẫn lđ dễ dàng.

Nếu nói do xem phim hoặc TD nhiều bị thay đổi, thì cũng vẫn ko phải, vì khi làm với người khác vẫn lđ bt.

Cũng ko phải do kích thước, vì LHT nhỏ vậy vẫn lđ đều đều, hay TNN to vậy nhưng có lần lên có lần ko, yếu tố quan trọng nhất chắc là thoải mái về tâm lý, sau đó là sự hợp tác, rồi mới đến kỹ thuật.

Cũng chỉ cần dạo đầu (hôn môi, hôn ngực, động động khơi khơi) là tiến tới được rồi, nhưng không có cảm xúc gì, chỉ thấy chán phèo.

Nếu nói do cãi cọ nhiều quá, nên chán, …..

Dù là lý do gì, hiện tại mình thấy không thoải mái, không được mãn nguyện, vẫn còn rất nhiều thứ lấn cấn đối với chồng. Nếu giờ có được làm lại, tại thời điểm này, mình ước sao không lấy chồng sinh con. Ước gì được tự do. Nếu giờ có li dị, thì sẽ kệ ai nói gì, sẽ ra nước ngoài, làm theo ý thích, chơi bời bay nhảy tự do tự tại, nếu có chán thì nghỉ ngơi chút, rồi lại chơi tiếp. Không phải nghĩ, ko phải sợ, ko phải lo lắng cho con cái gia đình nhà cửa công việc gì hết. Và nhất là không phải chịu đựng.

Nếu nói ráng chịu khổ ít lâu, vài năm nữa khấm khá lên có nhà có xe, con lớn tự lập, chỉ có 2 vc với nhau thì tận hưởng thoải mái. Ờ, cũng nghĩ đến, ko biết có trụ được đến lúc đó không, ko biết có cầm cự nổi ko

Hiện tại mình đang mặc kệ những tác nhân kia, xem như ko có gì, lúc khó chịu sẽ cầm đt la lượn giải khuây, ko phải nghĩ gì nữa